Công việc giải cứu Nicholas Winton

Xem thêm: Kindertransport

Ngay trước Giáng sinh năm 1938, Winton đang lên kế hoạch du lịch Thuỵ Sĩ cho một kỳ nghỉ trượt tuyết. Ông quyết định thay vào đó sẽ viếng thăm Prague và giúp đỡ Martin Blake,[8] người đang ở Prague như là một cộng sự của Ủy ban Tị nạn Anh Quốc từ Tiệp Khắc,[14] sau đó trong quá trình bị chiếm đóng bởi Đức, và đã gọi Winton để nhờ cậy ông hỗ trợ công việc phúc lợi của người Do Thái.[15] Winton đã một tay thiết lập một tổ chức để giúp đỡ trẻ em từ các gia đình Do Thái khỏi nguy cơ từ Đức Quốc xã. Ông đặt văn phòng tại một bàn ăn ở khách sạn của mình ở Quảng trường Václav.[16] Tháng 11 năm 1938, sau sự kiện Kristallnacht trong nước Đức dưới sự cai trị của Quốc xã, Hạ viện Anh đã thông qua một biện pháp cho phép người tị nạn dưới 17 tuổi nhập cảnh vào Anh, miễn là họ có chỗ để ở và một khoản bảo đảm 50 bảng được gửi vào ngân hàng để sau này có thể quay trở về đất nước của họ.[17]

Hà Lan

Một trở ngại quan trọng là nhận được sự cho phép chính thức đi qua Hà Lan, khi bọn trẻ bắt đầu chuyến phà tại Hoek van Holland. Sau Kristallnacht vào tháng 11 năm 1938, chính phủ Hà Lan đã chính thức đóng cửa biên giới đối với bất kỳ người tị nạn Do Thái nào. Những người lính biên phòng, marechaussee, đã kiểm tra chúng và gửi trả lại bất kỳ đứa trẻ nào tìm thấy tới Đức, mặc dù cơn ác mộng kinh hoàng Kristallnacht đã trở nên nổi tiếng.[18]

Winton đã thành công nhờ vào sự đảm bảo mà ông giành được từ Anh. Sau chuyến tàu đầu tiên, quá trình đi qua Hà Lan đã diễn ra một cách thuận lợi.[19] Winton cuối cùng đã tìm kiếm gia đình mới ở Anh cho 669 trẻ em,[20][cần số trang] nhiều trẻ trong số đó có cha mẹ sẽ chết trong trại tập trung Auschwitz.[21] Người mẹ của ông làm cùng con trai mình trong việc sắp xếp các gia đình và sau đó là các hostel cho bọn trẻ.[22][cần số trang] Suốt mùa hè năm 1939, ông đã đăng những bức ảnh về những đứa trẻ trên báo Picture Post để tìm kiếm các gia đình chấp nhận nhận nuôi chúng.[23]

Ông cũng viết những bức thư gửi các chính khách Hoa Kỳ như Roosevelt, yêu cầu ông nhận thêm nhiều trẻ em hơn nữa.[23] Ông nói rằng hơn 2.000 trẻ em nữa có thể được cứu nếu chúng được giúp đỡ, nhưng chỉ có Thuỵ Điển tiếp nhận bất cứ trẻ em nào bên cạnh những trẻ em được gửi tới Anh.[13][23] Nhóm 250 trẻ em cuối cùng, dự kiến rời Prague vào ngày 1 tháng 9 năm 1939, đã không thể khởi hành. Với cuộc tấn công Ba Lan của Hitler vào cùng ngày, Chiến tranh thế giới thứ hai đã bắt đầu.[15][21] Trong số trẻ em rời đi trên chuyến tàu đó, chỉ còn hai em sống sót qua cuộc chiến tranh.[24][25][26]

Winton thừa nhận vai trò quan trọng của Doreen Warriner, Trevor Chadwick,[27] Nicholas Stopford,[28] Beatrice Wellington (15 tháng 6 năm 1907 – ?),[29] Josephine Pike, và Bill Barazetti (1914–2000)[30] tại Prague, những người cũng thực hiện công việc di tản trẻ em từ châu Âu. Winton chỉ ở Prague trong ba tuần trước khi Đức Quốc xã xâm lược đất nước.[31] Ông chưa từng đặt chân tới Ga Prague. Như ông sau này ghi lại, "Chadwick đã thực hiện công việc khó khăn và nguy hiểm nhất sau khi Đức Quốc xã xâm lược... ông ấy xứng đáng được khen ngợi".[27][cần số trang]

Những người đáng chú ý được giải cứu

Trong số 669 trẻ em được cửu khỏi Holocaust bởi nỗ lực của Winton, hơn 370 trẻ em chưa bao giờ được nhận dạng. BBC News gợi ý vào năm 2015 rằng họ có thể không biết câu chuyện đầy đủ về việc họ đã sống sót qua cuộc chiến như thế nào.[32]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Nicholas Winton http://thepoormouth.blogspot.ca/2008/01/bill-baraz... http://www.bbc.com/news/uk-36325187 http://www.bbc.com/news/uk-england-berkshire-30895... http://4.bp.blogspot.com/-Os4WO-YmA_Y/VZUH2RUoGMI/... http://www.cbsnews.com/news/saving-the-children-on... http://flashbak.com/sir-nicholas-winton-how-one-ma... http://abcnews.go.com/International/wireStory/kind... http://www.haaretz.com/hasen/spages/1111852.html http://arafp.homestead.com/wherearetheynow.html http://imdb.com/title/tt0218705/